Có một nghề rất lạ
Kết nối những yêu thương
Tô dáng hình đất nước
Lung linh những sắc màu
Biểu tượng trên vai áo
Lấp lánh ba cánh sao
Như cánh hoa tươi thắm
Vòng tròn để vươn cao…
Có bao giờ anh kể?
Ngày mỗi ngày vẫn thế
Yêu sao anh người Thợ
Người Thợ điện Việt Nam
Bài thơ người thợ điện
Qua trang sách ở trường
Chú kéo dây mắc điện
Thắp sáng mọi đường quê.
Đẹp thay người thợ điện
Những nhọc nhằn, gian lao…
Để thắp lên dòng điện
Thắp sáng những ước mơ…
Trưa nắng hè oi ả
Gió lặng lẽ ngủ yên
Chú chim tìm bóng mát
Chú thợ điện miệt mài
Trên trụ cao thẳng tắp
Xa xa những cánh đồng
Màu áo cam đội nắng
Rực sáng những khoảng không
Đồng bằng hay đồi núi
Biển đảo, miền xa khơi…
Kéo đường dây nối trạm
Cho điện đến muôn nơi…
Tóc bạc màu sương gió
Nắng nhuốm màu da nâu
Màu áo cam giữ mãi
Bao nhiệt huyết yêu nghề
Bão, mưa giông, lũ đến…
Gây sự cố triền miên
Bao hiểm nguy rình rập
Dòng điện vẫn sáng lên
Hiểm nguy nào không có?
Nụ cười vẫn trên môi
Bởi đó là trách nhiệm
Nghề thợ đã trót yêu
Ở đâu còn đêm tối
Quyết thắp sáng niềm tin
Công trình nhanh tiến độ
Ngày trả lưới hoàn thành
Ánh sao đêm lấp lánh
Có anh vẫn miệt mài…
Trăng gầy treo đỉnh núi
Vẫn ngày ngày say sưa
Bếp lửa hồng ai thắp
Sưởi ấm ngọn gió đông
Giọt sương đêm đọng mãi
Sáng mãi nụ cười hồng…
Bữa cơm ăn vội vã
Bảo hộ vẫn trên người
Giọt mồ hôi ướt đẫm
Gió, nắng đã hong khô
Công việc anh luôn thế
Môi luôn nở nụ cười
Trong anh luôn luôn có
Đất nước mình đẹp tươi..
Bàn tay anh xẻ núi
Bước chân anh băng rừng
Bao công trình ghi dấu
Bằng ngọn lửa trong tim
Màu áo cam rực sáng
Ngành điện càng vươn xa
Như dáng hình đất nước
Vang mãi những bài ca…
Ngô Thị Bích Hoa - Phân xưởng Vận hành